Dàn ý một số loại văn miêu tả Lớp 5,6

Dàn ý một số loại văn miêu tả Lớp 5,6

Đề 4: Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi.

 Cả lớp đang chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp.

 Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột. Giữa sân trường, Hùng và Thắng chơi đá cầu thật hay. Hùng tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Thắng. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Hùng. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn. Bỗng nhanh thoăn thoắt, Hùng đá mạnh quả cầu qua người Thắng làm Thắng không đỡ kịp. Hùng reo lên "Ha ha, thắng rồi". Nhóm của Lan thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Lan giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Lan bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. ở một góc sân ttrường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng "tùng, tùng, tùng", trống báo hết giờ chơi đã điểm. Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: "Mai chơi tiếp nhé!"

 Không khí yên tĩnh trở lại trên sân trường. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng nó thật bổ ích, luôn giúp chúng em thoải mái để vào học tốt hơn.

 

doc 18 trang tuelam477 3960
Bạn đang xem tài liệu "Dàn ý một số loại văn miêu tả Lớp 5,6", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Đề1. Hãy tả trường em trước buổi học.
 	“Lan ơi! Dậy đi, chúng mình cùng đi học nào”, đó là tiếng gọi của Thảo. Em nghĩ thầm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 6 giờ 40 phút thôi mà”. Tuy vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường.
 	Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dãn bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy nhà quay mặt vào nhau, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm áp chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già đang giơ tay đón chào học sinh. Những loài cây đung đưa trong gió. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã chuẩn bị. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
 	Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
↓ ↓
Đề 2: Tả quang cảnh trường em trước buổi học.
 Đi trên con đường chính tấp nập người qua lại, nếu để ý bạn sẽ thấy ngôi trường Tiểu học Ân của tôi. Hôm nay đến phiên tôi trực nhật nên tôi đến sớm. 
 Trường tôi nằm trên một khu đất không rộng cho lắm. Cổng trường rộng, có hai cột đá cao to. Phía trên là tấm bỉên màu xanh dương, nổi bật hàng chữ “ Trường tiểu học Ân . ” màu đỏ tươi. Phía dưới hàng chữ là địa chỉ và số điện thoại của trường . Qua khỏi cổng trường là con đường khá rộng, dài khoảng hơn chục mét. Bên trái là bức tường ngăn cách với trường Trung học cơ sở Ân , bên phải là dãy nhà chờ cho phụ huynh đưa đón học sinh. Vào sâu bên trong bạn sẽ thấy sân trường bằng bê tông hình chữ nhật rộng, trên có kẻ các ô vuông ngay ngắn. Trên sân còn có các cây toả bóng mát được đặt trong các chậu bằng đá hình chiếc lá. Chính giữa là sân khấu, nơi diễn ra các buổi văn nghệ đầy hứng thú. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đang phần phật tung bay trong gió. Các dãy lớp học đều được quét vôi màu vàng . mỗi tầng gồm nhiều lớp học giống nhau, đều có hai cửa ra vào và bốn cửa sổ . Phía trên là tấm biển ghi tên lớp. Dù vậy tôi vẫn yêu lớp tôi hơn. Ở đây tôi được vui chơi với bạn bè và các thầy cô giáo. Các phòng Đoàn đội, Hiệu phó được bố trí ở dãy nhà vuông góc với dạy nhà học. Nhà trường còn xây thêm hai phòng chức năng là thư viện và phòng máy tính. Thư viện cung cấp cho chúng em các cuốn truyện hay, tài liệu học tập rất bổ ích. Phòng máy tính giúp cho các buổi học thêm sôi nổi . 
 Những ngày nghỉ hè, tôi rất nhớ trường, nhớ lớp, nhớ các bạn bè thầy cô. Mai sau, dù đi đâu xa nhưng ngôi trường Tiểu học Ân sẽ mãi in đậm trong trí nhớ của tôi . 
Đề 3: Tả vẻ đẹp sân trường của em.
 	Mỗi khi đến trường, thì nơi đầu tiên em đứng để nhìn là sân trường em. 
 	Sân trường em tuy nhỏ, nhưng trồng bao nhiêu là cây. Những cây cao được trồng trong bồn cây có gạch đỏ bao quanh nổi trên những ô gạch của sân trường thật là đẹp! Trồng dọc sân trường là một hàng cây cao và xanh. Cây đa cổ kính, trầm tư như một cụ già mãn chiều xế bóng. Cây hoa sữa lá xanh non, dáng gầy gầy, xương xương. Cây bàng cao cao, lá xanh màu ngọc bích. Cây phượng nở từng chùm hoa đỏ thắm...Gần dãy lớp học là một hàng cây khác, được trồng thành hai bồn. Mỗi bồn ba cây cau lùn. Lá cau xanh mát, mỗi khi gió thổi lá cây chạm vào nhau thành một dàn hợp xướng tuyệt vời. Hàng cau tạo cho em một cảm giác thoải mái, nghe thật vui tai! Còn gần cổng trường là bác tường ngăn cách giữa trường em và trường bên cạnh. Chiếc áo của bác được bàn tay người thợ sơn lên những cảnh đẹp như: cảnh hồ Gươm, Văn Miếu, những bồn hoa ở công viên...Gần đó là khu vui chơi của chúng em. Những chiếc xích đu, bập bênh, cầu thăng bằng... được sơn lên nhiều màu sắc trông rất đẹp. 
 	Em thường học và vui chơi ở đây. Nơi đây đã lưu giữ những kỉ niệm tuổi học trò của em.
Đề 4: Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi.
 	Cả lớp đang chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp.
 	Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột... Giữa sân trường, Hùng và Thắng chơi đá cầu thật hay. Hùng tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Thắng. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Hùng. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn. Bỗng nhanh thoăn thoắt, Hùng đá mạnh quả cầu qua người Thắng làm Thắng không đỡ kịp. Hùng reo lên "Ha ha, thắng rồi". Nhóm của Lan thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Lan giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Lan bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. ở một góc sân ttrường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng "tùng, tùng, tùng", trống báo hết giờ chơi đã điểm. Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: "Mai chơi tiếp nhé!"
 	Không khí yên tĩnh trở lại trên sân trường. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng nó thật bổ ích, luôn giúp chúng em thoải mái để vào học tốt hơn. 
Đề 5: Em hãy tả quang cảnh buổi lễ chào cờ đầu tuần của trường em. 
	Thế là đã đến thứ hai rồi ! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chúc, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.
	Trời hôm nay thật là đẹp ! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, các em đã có mặt đông đủ. Oa ! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của áo đồng phục, màu đem của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn quàng đỏ luôn mang trên vai các bạn đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, Thầy tổng phụ trách,thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của thầy tổng phụ trách từ loa vang lên: “ Mời các thầy cô giáo và toàn thể các em học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “ Nghiêm ! Chào cờ Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên “ Quốc ca”. “ Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa ”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tồ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “ Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ ”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Thầy tổng phụ trách nói: “ Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên! “ Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt thi đua. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.
	Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em. 
Đề 6: Tả một cơn mưa. 
 	Một buổi chiều, có những đám mây lạ bay về. Những đám mây lớn và nặng trĩu, đặc xịt bao chùm cả một vùng trời. Gió bỗng nổi lên mang theo hơi nước lạnh đến gai cả người. Mưa đã xuống rồi.
 	“ Lẹt đẹt lẹt đẹt”. Tiếng mưa rơi xuống mái tôn hiên nhà nghe thật chát chúa như những tiếng viên đá nhỏ rơi từ trên cao xuống. Mưa to dần đến xối xả, ngoài sân bắt đầu nổi những quả bong bóng trắng xoá. Người đi đường tranh nhau tìm chỗ tránh mưa. Con mèo bị ướt lướt thướt vội lao vút vào trong nhà để trú mưa. Nước xiên xuống các bụi cây, những cành lá vẫy tai run rẩy. Bỗng có một ánh chớp như cắt ngang bầu trời kèm theo tiếng sấm đùng đùng. Gió thổi mạnh càng làm cơn mưa ngày một to hơn. Lại một tiếng sấm nữa như phá tan khoảng không ra từng mảnh. Ở bên góc nhà mưa xối từ trên trần xuống giống như thác đổ, nước bắn tung toé tạo ra những chùm pháo hoa lớn trông rất đẹp. Gió lại tiếp tục thổi, mưa ngớt dần kèm theo vài tiếng sấm nhỏ xa xa. Trên bầu trời, bảy sắc cầu vồng xuất hiện trông thật đẹp mắt. Bầu trời lúc này rất sáng và mát mẻ. Trên cây mấy chú chim chào mào thi nhau hót nghe thật vui tai.
 	Sau cơn mưa, dường như cảnh vật được tiếp thêm sức sống. Làm cho con người cảm thấy sảng khoái dễ chịu hơn rất nhiều. Cơn mưa thật là kì diệu, thật là tuyệt vời.
Đề 7: Tả cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.
 	Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.
 	Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng.
 	Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua , cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió.
 	Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bàng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào hạt. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: năm nay chắc được mùa to. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê.
 	Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả.
Đề 8: Tả một ngày mới bắt đầu ở quê em.
 Nghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu . Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp! 
 Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời. Ngoài đồng những bông lúa ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn từ xa, cánh đồng trông như một tấm thảm màu xanh pha vàng trải rộng mênh mông. Đây đó trên cánh đồng lác đác một vài bác nông dân ra thăm ruộng. Từ các ngõ xóm, trên đường làng, các bà các chị gánh những gánh hàng, rau tươi su hào, cải bắp mang ra chợ bán.
 Các em bé xúng xính trong những bộ quần áo sặc sỡ lon ton theo mẹ ra chợ. Những chú lợn eng éc đòi ăn, những chú kêu ăng ẳng, mọi người ý ới gọi nhau đi làm. Đằng đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng đang từ từ nhô lên sau bụi tre, chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất, xua tan màn sương sớm, nhuộm vàng những bông lúa làm cả xóm làng như sáng bừng lên giữa ánh bình minh. Bầu trời lúc này như trong và sáng hơn, mây trắng hiền hoà, từng đàn chim bay lượn thật là đẹp. Trên các cành cây, những chú chim hót líu lo chào ngày mới. Ngoài đường, xe cộ đi lại nườm nượp, các bạn học sinh vui vẻ đến trường. Tất cả các màu sắc, cảnh vật, âm thanh đó như hoà quện với nhau tạo nên phong cảnh làng quê thật trù phú, tươi vui. 
 	Em rất yêu quê hương em- một làng quê thanh bình và trù phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp ấm no hơn.
Đề 9: Tả lại cảnh đêm trăng.
 	Thiên nhiên tươi đẹp đã ban tặng cho chúng ta bao nhiêu vẻ đẹp kì thú, say mê lòng người. Nhưng có lẽ ánh trăng là món quà tuyệt diệu nhất, quý hoá nhất do tạo hoá ban tặng.
 	Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp làng xóm. Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi sau đó rõ dần. Chẳng bao lâu mặt trăng đã bắt đầu ló rạng to, tròn như chiếc mâm bạc đường bệ đặt trên bầu trới trong vắt, thăm thẳm cao. Ánh trắng bàng bạc nhuộm khắp cây cối, ao hồ. Mặt sông mỉm cười vì thấy mình đẹp hơn khi mặc bộ đồ tím có vầng trăng sáng và có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như được dát bạc. Cỏ cây hoa lá lặng im, yên lặng như thấy hết được vẻ đẹp của đêm trăng hôm nay. Luỹ tre được ánh trăng soi vào thì đẹp hơn lên và như cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho mình, chị tre lại ca lên khúc nhạc đồng quê du dương và êm đềm biết mấy ! Thảm lúa vàng dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đén tận chân trới. Sao mà cảnh đêm trăng lại im ắng tĩnh mịch đến vậy ! mọi người đáng say sưa ngắm trăng. Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm. Cây lá như được rắc lên nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy. Hương lúa tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng, họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục cho khỏe người tâm sự nho nhỏ thì thầm. Lũ trẻ con nô đùa đầu làng vui vẻ, ầm ĩ cả xóm, đang chơi: oẳn tù tì, nhảy dây, chốn tìm Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng hôi cũng đến lúc tàn. Già trẻ, gái trai ai về nhà ấy chuẩn bị nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc.
 	Một đêm trăng tuyệt đẹp! Cảm ơn tạo hoá đã khéo tạo ra và ban tặng cho con người.
Đề 10: Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
 " Quê hương " hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường . 
 	Con đường tới trường là một con đường nhỏ được rải đá răm thẳng tắp. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng con đường rộn rã hẳn lên. Hình như tất cả lũ trẻ trong xóm em đều có mặt trên đường. Chúng chia thành những nhóm nhỏ tung tăng đến trường. Tiếng nói chuyện ríu rít xen lẫn tiếng cười vui vẻ làm con đường thêm rộn rã, tươi vui. 
 Buổi trưa đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng . 
Tiếng võng đưa kẽo kẹt giữa buổi trưa hè làm cho con đường làng càng thêm vẻ yên tĩnh lạ lùng. Những đoạn đường bằng phẳng, mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em. 
Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu. 
Đề 11: Tả một cảnh sông nước.
	Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, con đường quen thuộc in dấu chân quen nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy áp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
	Con sông Kim Sơn, nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng lúa xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre tỏa bóng mát rượi xuống đôi bờ.
	Buổi sớm dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em ùa nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung tóe. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
	Em yêu dòng sông như yêu mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em./.
Đề 12: Tả mẹ.
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao dẹp nhất. Mẹ một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”. 
Năm nay mẹ em 40 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lai những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện. Mẹ em nghỉ để chăm sóc em vì ba em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm cả. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi làm một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho em, hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràng gặp thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chống mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, cử động chậm rãi, gượng nhẹ xếp đặt mọi công việc trong ngoài không rảnh tay dù bận mấy đi nữa mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên lơn em đủ điều, giọng lúc nào cũng êm đềm thấm thía. Mẹ luôn công tư rạch ròi. Mẹ ôm tôi, nâng niu vòng tay âu yếm. Mẹ đứng ngồi không yên, khi em đi học về muộn. Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Biển dù rộng vẫn còn không ra khỏi giới hạn của địa cầu. Sông dù có dài thăm thẳm vẫn còn thước để đo. Còn lòng mẹ thì cao xa vời vợi như lòng trời vô tận trong vũ trụ mênh mông. Lòng mẹ là thiên đàng hạnh phúc thăm thẳm ngút ngàn. Chỉ có lòng mẹ mới đủ sức chứa nổi nguồn sống của nhân loại. Thượng Đế đã ban tặng cho con người sự sống phát sinh từ lòng mẹ. Vì vậy mà ta có thể nói hạnh phúc của loài người chính tâm hồn cao thượng của người mẹ hiền. 
Mỗi người chúng ta, dù sang hèn hay giàu nghèo. Chúng ta cũng có một tình thương vô bờ vô bến của mẹ hiền. Vì mẹ chúng ta, yêu thương chúng ta bằng tình yêu của Thượng Đế. Cũng vì thế mà không có gì có thể sánh với tình mẹ thương con. “ Ai rằng công mẹ bằng non Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.” 
Đề 13: Em hãy nói lên cảm nhận của mình về người mẹ qua dòng thơ “ Mẹ là ngọn gió của con suốt đời ”
 	Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một tổ ấm bình yên và nếu ai có hỏi, trong tổ ấm đó, người em yêu thương nhất là ai? Thì em không ngần ngại trả lời rằng đó là người mẹ thân yêu nhất của em.
 	Mẹ là người sinh thành ra em và nuôi em khôn lớn. Chín tháng mang nặng, đẻ đau, tình yêu mẹ dành cho em không một từ ngữ nào tả nổi. Cả cuộc đời mẹ tần tảo sớm hôm, lo lắng cho gia đình, cho con cái. Chẳng biết tự bao giờ, trên trán mẹ đã xuất hiện những nếp nhăn. Nước da mẹ sạm đen vì nắmg gió. Mẹ đã nhường nhịn , hi sinh mình để dành cho em những gì tốt đẹp nhất .Em nhớ một lần, em ốm nặng.suốt ngày, em nằm trên giường, không đi học cũng chẳng đi chơi được.Mẹ chạy đôn, chạy đoá, lo thuốc thang, cơm nước cho em. Đã bao đem, tiếng hát ru vọng ra từ căn nhà bé nhỏ và dương như trong lưòi ru có tiếng khóc thầm của người mẹ thân yêu. Tình yêu của mẹ sao mà bao la rộng lớn như câu hát “ Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào ”. Tình yêu của mẹ dài như sông, rộng như biển và bát ngát như bầu trời. Vì con, người mẹ có thể làm tất cả.Mẹ là ngôi sao lấp lánh chiếu đường cho con bước tới ngày mai. Giữa mùa hè nóng bức, con ve có khi còn ngừng hát vì mùa hè nắng oi. Vậy mà sao mẹ lại có thể thức suốt trưa để quạt cho con yên giấc ngủ. Sức mạnh nào đã giúp mẹ làm được điều phi thường đó? Không có sức mạnh nào ở đây cả mà đó chính là nhờ tình yêu vô bờ của người mẹ dành cho con.
 	Mẹ là món quà mà thượng đế ban tặng cho chúng ta. Mẹ là ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn con. Mẹ giúp con quên đi cái gía rét của mùa đông và sự nóng nực của mùa hè Mỗi chúng ta đều có lúc phỉa rời mẹ để đi đến chân trời mơ ước vì chỉ có sự tự lập và sự nỗ lực cố gắng vươn lên mới là phần thưởng quý giá nhất để đền đpá công ơn sinh thành sự nuôi dưỡng của mẹ kính yêu.
 	Em yêu mẹ nhiều lắm, yêu bằng tình yêu nồng cháy và chân thành nhất. Dù sau này, em có đi đâu thì mẹ ơi, “ Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con.” Công lao to lớn của mẹ sẽ luôn khắc ghi trong lòng và con muốn gửi tới mẹ rằng: Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Đề 14: Tả cô giáo.
 Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
 Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngày em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
 Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
 Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...”.
 Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Đề 15: Tả cô giáo trong một giờ lên lớp. 
 	Hôm nay là thứ ba, lớp em có tiết kể chuyện. Ngay trong tiết học đó, cô giáo Ngân trông thật là duyên dáng và đầy kính mến.
 	Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác. Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến. Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. "Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé ! ``. Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh . Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.
 	Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài " Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai``." Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót ``Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai`` hiện ra trước mắt em. Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.
 	Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.
 	Cô ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.
Đề 16: Hãy tả hình dáng và tính tình của một người bạn trong lớp mà em thích nhất. 
 	Trong lớp, em có nhiều bạn. Mỗi bạn có một tính nết khác nhau. Em hoà đồng với tất cả các bạn. Tuy nhiên, em vẫn thích bạn Bích Vân nhất.
 	Năm nay Vân mười tuổi. Dáng người ốm, hơi cao. Nhìn bạn mảnh mai là thế nhưng bạn đi đứng nhanh nhẹn và rất nhẹ nhàng. Nước da bạn hồng hào, khỏe mạnh . Vầng trán rộng và cao biểu lộ sự thông minh. Đôi mắt bạn sáng và đen lay láy. Chiếc mũi thẳng và cao làm tôn thêm nét đẹp cho khuôn mặt tròn của bạn. Có duyên nhất vẫn là cái miệng luôn luôn nở nụ cười làm cho ai thấy cũng mến. Mỗi khi bạn cười, môi lại nhếch lên để lộ hàm răng trắng đều. Hàng ngày bạn đến trường trong bộ đồng phục gọn gàng, chiếc khăn quàng đỏ luôn được thắt một cách cẩn thận và đẹp trên cổ .
 	Bích Vân rất hiền, không muốn làm mất lòng ai. Từ lúc học lớp bốn với bạn đến giờ, em chưa thấy bạn lớn tiếng hay gây gổ với các bạn bao giờ. Bạn luôn đoàn kết, đối xử hoà nhã với mọi người. Bạn học giỏi lắm nhưng không hề tự cao, bạn luôn tiếp cận để giúp đỡ các bạn còn yếu kém. Đối với thầy cô, bạn luôn lễ phép, ngoan ngoãn và vâng lời. Trong giờ học bạn luôn chú ý nghe cô giảng, hợp tác nhiệt tình cùng nhóm học, mạnh dạn giơ tay phát biểu ý kiến của mình. Tất cả sách vở bạn giữ gìn rất cẩn thận: bao bìa, dán nhãn sạch sẽ. Đặc biệt, chữ Vân rất đẹp. Nhìn tập bạn ấy ai cũng trầm trồ vì trăm chữ như một: đều và chuẩn. Ở nhà, bạn biết phụ giúp ba mẹ những công việc vừa sức như:quét nhà, rửa bát, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc cây .Cha mẹ và anh em trong gia đình rất tự hào về tính tình hiếu thảo, chăm học, chăm làm của bạn.
 	Chẳng bao lâu nữa là chúng em lên cấp II, mỗi người 

Tài liệu đính kèm:

  • docdan_y_mot_so_loai_van_mieu_ta_lop_56.doc